Sau đây là 5 nỗi sợ thường gặp khi học Anatomy và lời giải đáp từ giảng viên CMA:
❓ 1. “Em sợ phải thuộc hết cơ trong cơ thể người…”
Thực chất nỗi sợ là “có quá nhiều cơ cần phải học.” Học anatomy cũng như nhớ đường khi đi xe. Ta không thể nhớ toàn bộ đường đi trong thành phố với một hai lần đầu đi dạo phố. Để thuộc đường, ta cần đi nhiều lần trong thời gian dài. Sẽ có đường lớn quan trọng và dễ nhớ. Mấy đường hẻm đôi khi chẳng đi bao giờ, nên cũng không biết, và cũng không cần nhớ.
Các cơ cũng vậy. Sẽ có một vài cơ lớn quan trọng cần ưu tiên nhớ và vẽ thuộc lòng. Sau đó, đến các cơ ít quan trọng hơn. Có nhiều cơ lớp sâu, hoặc quá nhỏ, hoặc ít nổi bật, thì chưa cần nhớ liền, thuộc liền. Cần thời gian đủ dài, luyện tập đủ nhiều mới đạt đến cảnh giới “thuộc tất cả các cơ.”
❓ 2. “Em vẽ người hay bị cứng, đơ, không tự nhiên…”
→ Vẽ đơ cứng là do tâm trí ta chưa quan tâm đến yếu tố “nhịp điệu “ của hình người, mà chỉ quan tâm đến cấu trúc khối đặc của cơ thể. Vẽ tranh có nhiều “mode” quan sát khác nhau. Muốn vẽ mềm mại thanh thoát, cần chuyển qua chế độ quan sát, nắm bắt chuyển động cơ thể. Cấu trúc cơ xương của cơ thể cũng có dòng chảy tự nhiên của nó. Để khắc phục việc vẽ cứng, việc cần làm là xem xét lại “cách nhìn” của mình
👉 Trong khóa học Anatomy, học viên không chỉ “biết anatomy”, mà biết cách nhìn cơ thể người như một khối hình chuyển động. Bạn sẽ tự tin hơn khi dựng nhân vật, xử lý dáng động, và vẽ cơ thể ở bất kỳ góc nhìn nào.
❓ 3. “Em không biết bắt đầu học từ đâu…”
→ Câu hỏi này chạm đến vấn đề cốt lõi của việc học. Đó là thực hành có phương pháp. Đối với người mới, việc có quá nhiều ref, tài liệu, tutorial… đôi khi làm cho ta bị rối, mất phương hướng khi học anatomy. CMA ý thức rõ việc này. Chương trình học Anatomy của CMA nhấn mạnh phương pháp đặt vấn đề cho môn học, đi kèm với lộ trình từ quan sát, tham chiếu, phân tích … cấu trúc hệ vận động của cơ thể, rồi mới thực hành vẽ.
❓ 4. “Em sợ nhìn người mẫu thật, ngại quan sát cơ thể người…”
→ Một số trong chúng ta đôi khi “sợ”, “ngại” quan sát người mẫu. Đây là một thực tế. Tuy nhiên, phần lớn nỗi sợ ấy, đơn giản chỉ là “chưa quen nhìn”, “bỡ ngỡ” trong buổi học vẽ mẫu đầu tiên. Hầu hết chúng ta rồi sẽ quen, và bình thường hóa việc quan sát người mẫu khi thực hành vẽ thường xuyên.
❓ 5. “Em sợ học Anatomy xong cũng không ứng dụng được…”
→ Chừng nào ta còn vẽ nhân vật, dù bất kỳ style vẽ nào, chừng đó ta còn dùng kiến thức anatomy. Ngay cả khi bạn giỏi anatomy, nhưng lại không vẽ nhân vật, vẽ phong cảnh chẳng hạn, thì tư duy mà bạn có từ việc “luyện anatomy” – tư duy hệ thống, tư duy phân tích…. – vẫn luôn còn đó để ứng dụng vào môn vẽ khác. Vì vậy, điều nên sợ ở đây là. Hãy sợ ta không đủ giỏi anatomy mà thôi!